Cô dùng sức một chút, bẻ tay cô ta về phía sau: "A, a, a, đau quá, buông ra, buông ra!"
Chỉ nghe thấy hét lên một tiếng, bàn tay đang duỗi ra của Tiểu Lưu bị Hứa Khả Nhân cầm lấy, rồi bẻ ra phía sau.
“Hừ, cô cũng có cốt khí đấy, vậy thì chúng ta thử lại một lần nữa đi!” Hứa Khả Nhân cười khẽ một tiếng, lực đạo trên tay chẳng những không có buông lỏng mà ngược lại lại lần nữa tăng thêm.
“A, cánh tay của tôi sắp gãy rồi, buông tôi ra, mau buông tôi ra!” Tay phải của Tiểu Lưu bị cầm chặt, thật sự rất đau đớn, vì giảm đau cô ta đành phải quỳ gối xuống mặt đất.
Trong lòng cô ta hối hận muốn chết, tại sao lại không có mắt lại đi trêu chọc người đàn bà điên này, hôm qua lúc đi làm nghe nói cô đã đánh bà Vương, lúc đó cô ta còn không tin, nhưng hiện tại cô ta đã hoàn toàn tin tưởng, người vợ của em ba đâu phải là một người ốm yếu, rõ ràng là con cọp mẹ, cả nhà bọn họ đều bị lừa rồi! Hứa Khả Nhân nhìn thấy trên trán Tiểu Lưu lấm tấm mồ hôi lạnh, nước mắt giàn giụa trên mặt, biết người này đã học được bài học nên buông tay ra.
Trong khoảng thời gian này, Trương Võ, người đàn ông của Tiểu Lưu, nhiều lần muốn xông tới, nhưng bị Trương Viễn ngăn lại, không chỉ vậy, trên người Trương Võ còn ăn mấy đấm.
Nếu đây là ngày thường, Trương Viễn sẽ không đánh anh ta trước mặt nhiều người như vậy, nhưng anh ta không nên nói những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mang-theo-man-cap-vat-tu-xuyen-ve-qua-khu/4497634/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.