Hứa Khả Nhân cũng muốn giúp đỡ, nhưng bị Trương Viễn ngăn lại, anh ra vào hai ba lần liền chuyển hết đồ vào trong phòng.
Nhìn túi giấy dầu mà Hứa Khả Nhân cầm trong tay, "Bên trong bánh nướng và bánh dày đã nguội rồi, trước tiên em bỏ nó ở nhà bếp đi, anh đu trả lại xe bò, xíu anh về anh sẽ hâm nóng lại cho em ăn." Trương Viễn thấp giọng dặn dò.
“Được.” Hứa Khả Nhân ngoan ngoãn trả lời.
Anh khẽ vuốt tóc Hứa Khả Nhân, sau đó dắt xe bò đi ra khỏi nhà, trước khi đi còn lấy một nắm kẹo trái cây cứng bỏ vào trong túi. Và yêu cầu Hứa Khả Nhân khóa cửa từ bên trong.
Trong nhà mua nhiều đồ như vậy, còn chưa kịp thu dọn, người ngoài xông vào vô tình nhìn thấy, sẽ rất phiền phức! Hứa Khả Nhân gật đầu, đi theo phía sau Trương Viễn để đóng cửa lại, sau đó cầm bọc nhỏ đi vào nhà bếp, đặt lên bàn, rửa tay rửa mặt, thay quần áo sạch sẽ, sau đó mới chuẩn bị nhìn xem cô tìm được cái gì bảo bối.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy một đống hỗn độn trong phòng, Hứa Khả Nhân vẫn kiềm chế sự háo hức của mình.
Chuẩn bị cơm nước trước, cơm nước xong lại nghiên cứu sau.
Hứa Khả Nhân lấy một cái bát lớn, đong một bát đầy gạo, vo sạch trong nước, rửa sạch nồi, thêm nước rồi cho gạo đã vo sạch vào nồi đun sôi.
Hứa Khả Nhân khi còn bé ở trong cô nhi viện, bởi vì còn quá nhỏ, không thể làm bất cứ việc gì khác, mỗi ngày đều bị viện trưởng gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mang-theo-man-cap-vat-tu-xuyen-ve-qua-khu/4497609/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.