Người đàn ông như vậy, tướng mạo tốt, có nhà riêng, không có cô, sẽ có rất nhiều phụ nữ tìm đến cửa.
Nghĩ đến đây, Hứa Khả Nhân hít một hơi thật sâu và cuối cùng đã hạ quyết tâm.
“Bây giờ anh có thời gian không, chúng ta nói chuyện đi."
Trương Viễn đồng tử co rụt lại, nắm đấm không tự chủ nắm chặt, "Trở về phòng đi."
Khi hai người trở lại phòng, bầu không khí trong phòng rõ ràng không ổn, một người ngồi trên giường và người còn lại ngồi trên băng ghế, nhìn nhau không nói lời nào.
Khi bầu không khí trong phòng ngày càng trở nên ngột ngạt, Hứa Khả Nhân cuối cùng cũng lên tiếng.
“Cám ơn anh đã cứu tôi! Tôi……."
“Em là vợ của anh, cho nên cứu em là điều hiển nhiên.” Hứa Khả Nhân vừa mới chuẩn bị nói tiếp, đã bị Trương Viễn tiếp lời nói, cô thật vất vả suy nghĩ nên nói gì thì đã bị Trương Viễn quấy rầy, làm cho cô không biết nên nói gì mới thích hợp.
Cô khẽ thở dài, đôi mắt ẩm ướt của cô bắt gặp ánh mắt của Trương Viễn.
"Trương Viễn, hai ngày nay cám ơn anh đã chiếu cố tôi, bất quá anh cũng nghe chú Đổng nói về thân thể của tôi, nếu như chúng ta ở cùng nhau, tôi sợ sẽ liên luỵ tới anh cả đời!" Sắc mặt của Trương Viễn khó coi đến doạ người, bị hung hăng nhìn chằm chằm, Hứa Khả Nhân không khỏi có chút áy náy không dám nhìn Trương Viễn.
“Chỉ vì chuyện này mà em rời bỏ anh?” Trương Viễn cảm thấy chính mình cần phải phát tiết một chút, anh sợ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mang-theo-man-cap-vat-tu-xuyen-ve-qua-khu/4497598/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.