Diệp Trăn ngồi ở một bên lẳng lặng nghe hai người cãi nhau, nghe xong cảm thấy phiền toái liền trực tiếp ấn nút bấm trên đầu giường. Cũng không lâu sau đó, một y tá ở bên ngoài gõ cửa một cái liền đẩy cửa đi vào, cha mẹ Diệp đang cãi lộn cũng ngay lập tức im bặt.
"Bà Lục, xin hỏi cô có chuyện gì không?"
Diệp Trăn xoa mi tâm, "Tôi có chút mệt mỏi muốn nghỉ ngơi một lát, làm phiền cô đưa cha mẹ tôi ra ngoài đi."
Lời còn chưa nói xong Diệp Trăn đã trực tiếp đuổi người, sắc mặt cha mẹ Diệp hết sức khó coi, đến đây một chuyến mà chuyện gì cũng không thành, làm sao mà bọn họ cam tâm cho được.
Nhưng thấy Diệp Trăn nhìn cũng không thèm nhìn hai người bọn họ một chút đã nhắm mắt nằm xuống nghỉ ngơi, cho dù không muốn thì bọn họ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo y tá ra ngoài.
Trên hành lang đột nhiên gặp được Lục Bắc Xuyên, cha Diệp không nén được vui mừng, vội vàng nghênh đón, "Bắc Xuyên à, Trăn Trăn đang nghỉ ngơi, bây giờ đã ngủ rồi, con đừng đi vào quấy rầy nó, hai cha con chúng ta đi tìm chỗ nào an tĩnh nói chuyện đi?"
Mặt Lục Bắc Xuyên vẫn không có biểu tình nhìn người cha vợ vẻ mặt tươi cười nịnh hót đang đứng trước mặt, âm thanh lạnh lùng nói: "Có chuyện gì?"
Cái thái độ này có ý là, có chuyện gì thì mau nói.
Nụ cười của cha Diệp ngay lập tức cứng lại, nửa ngày sau mới cười cười nói: "Là như vậy, trước đó không phải cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mang-thai-dua-be-la-nhan-vat-phan-dien/960947/chuong-44-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.