Phụ nữ mang thai thích ngủ là điều rất bình thường, mới nói chưa tới hai câu, Diệp Trăn đã cảm thấy mình lại bắt đầu buồn ngủ rồi.
Lục Bắc Xuyên vuốt mái tóc của cô, "Nếu biết anh có tiền thì đừng để ý đến chuyện mẹ chuẩn bị vài món đồ cho đứa con chưa chưa sinh ra của chúng ta."
Quanh đi quẩn lại cuối cùng vẫn trở về cái đề tài này.
"Bây giờ mẹ chỉ là chuẩn bị một ít đồ dùng cho em bé mà thôi, cũng không phải chuyện gì lớn, đây cũng chính là một chút tâm ý của mẹ mà. Ông và mẹ già rồi, muốn được ôm cháu trai sớm cũng có thể hiểu được. Bây giờ em cảm thấy mẹ quá mức yêu chiều cháu mình, vậy đến lượt ông thì sao, đến lúc đó làm sao em từ chối được ông đây?"
"Em..."
"Chúng ta bây giờ là người một nhà rồi. Người trong nhà mua một ít đồ dùng cho người nhà mà thôi, em cũng không nên quá nhạy cảm như vậy."
Diệp Trăn trầm mặc một lát, Lục Bắc Xuyên tiếp tục nói: "Về vấn đề giáo dục đứa bé, em yên tâm, anh sẽ không nuông chiều nó thái quá đâu."
Diệp Trăn nhìn có vẻ không vui lắm, những cũng không giải thích quá nhiều. Lục Bắc Xuyên một mực phủ định ý kiến của cô, khiến cho cô cảm thấy đặc biệt buồn bã, mức độ cảm xúc trong nháy mắt đã rơi xuống đến đáy cốc.
"Em biết rồi."
"Anh đi tắm đây, em ngủ sớm một chút nhé."
Diệp Trăn gật gật đầu.
Đến khi Lục Bắc Xuyên tắm rửa xong xuôi, Diệp Trăn hình như đã ngủ rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-mang-thai-dua-be-la-nhan-vat-phan-dien/960929/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.