Hôm nay ông anh mời hai vợ chồng cô qua dùng cơm cùng ông và người em trai mới về nước của anh. Anh tự tay đón cô đến mà mẹ, hôm nay cô diện bộ váy maxi trắng trễ vai trông rất dịu dàng trầm ấm. 
Nhà ông anh... 
Anh chở cô đến một căn biệt thự màu xanh trong sáng tráng lệ. Ông anh vừa thấy xe anh dừng là liền đi xuống đón hai người. 
"Dạ, con chào ông" cô lễ phép cuối đầu chào. 
"Ừm, con dâu yêu quý của ta. Vào nhà đi con ở đây nắng lắm" ông anh lo cho cô mà quên mất một người. 
"Ông à! Ông quên con ak!" Anh khoác vai ông như đứa trẻ. Anh rất thương ông, ông đã chỉ dạy cho anh mọi thứ tận tình yêu thương ông. Người vợ này cũng là do ông chọn. 
"Haha, sao ông quên đứa cháu trai dễ thương như con được. Cô thì đang nhịn cười vì hai ông cháu anh. 
"Mẹ con, cứ đi hoài. Tuổi còn trẻ trung gì nữa sắp có cháu đến nơi mà cứ long nhong đi du lịch suốt." Ông anh thầm trách. Cô thì nghe ông nói bất giác đỏ mặt. Cô cũng ước gì hai người thật hạnh phúc xây dựng gia đình thật ấm áp con cái vui vẻ đầy nhà nhưng...chắc đó là một giác mộng đẹp mình cô mơ ước. 
Vào phòng khách có một cậu con trai tóc vàng lịch lãm với bộ vest sám ngồi chéo chân. Là em họ anh Kì Bách Liên. 
"Chào anh hai và Gia Ân học muội" cậu lich sự cưới chào, nở nụ cười niềm nở tỏa nắng dành tặng cô. 
"A! Bách Liên học trưởng lâu rồi không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-luot-anh-yeu-em/4011/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.