Khi khóc cho đã nỗi uất phận trong lòng rồi cô bước đi vô trong nhà, vừa vào tới mẹ của anh Lâm Tuyết đã gặng hỏi cô một số vấn đề:
- Cô và thằng bé là mối quan hệ như thế nào?
- Cháu cũng không giấu gì bác. Ba cháu nợ tiền anh ấy, nợ một khoản lớn và ông ấy không có tiền trả nên cháu mới phải vào đây làm việc để trả nợ thay cho ba cháu ạ.
- Có thật là như vậy không?
- Sao ạ
- Có thật là chỉ để trả nợ hay còn ẩn ý nào khác. Tôi thấy rồi, thằng bé đã chủ động hôn cô, dường như quan hệ của nó và cô là không được bình thường. Tôi chưa bao giờ thấy thằng bé lại gần gũi với người con gái khác như vậy? Cô nói đi có phải cô và thằng bé từng quan hệ với nhau đúng không?
- Dạ cháu...
- Trả lời thẳng vấn đề đi
Ly trà trong tay Lâm Tuyết CẠCH một tiếng mạnh xuống bàn kính, dường như bà ấy đã hơi nóng giận lên
- Dạ thật vậy. Cháu và anh ấy từng xảy ra quan hệ với nhau....
- được rồi cô không cần nói thêm bất cứ điều gì cả. Cô cũng thấy đấy thằng bé có cả một tương sáng ngời ở phía trước và trên con đường đời của nó không cần phải đụng chạm với một kẻ tầm thường làm gì cả. Từ xa tôi đã có thể nhìn thấy ánh mắt đau khổ và dằn vặt của nó, chính vì không muốn thằng bé phải lún sâu nên tôi cầu cô hãy rời khỏi cuộc đời của nó đi. Rời càng xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-loi-va-duc-vong/924423/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.