- Sao em thấy thế nào?
- Hahaha hài chết đi được, chưa bao giờ tôi có thể cười vui như vậy. Haizz đau hết cả bụng, thôi không xem nữa tôi mệt rồi, đi ngủ đây.
Cô tắt cái điện thoại đi rồi nằm chợp mắt để cố chìm vào giấc ngủ. Anh thấy thế cũng leo lên giường ôm cô, chân gác lên hông, tay ôm eo, mặt tì vào gáy rồi ôm chặt cô ngủ. Được nằm trong lồng ngực vạm vỡ, ấm áp của anh làm cô có chút yên lòng mà thiếp đi.
Sáng hôm sau
- Đi thôi
- Đi đâu vậy?
- Tôi dẫn em lên núi ngắm cảnh
- Ô thế á
Hai người đi bộ lên núi len lỏi giữa bạt ngàn, cứ đi cứ đi cho đến khi mỏi chân dừng lại bên gốc cây nhìn xuống bờ biển mênh mông, xanh biếc, trải dài. Chim muông, động vật không thể để đâu cho hết. Trời cao đất dày chứa đừng biết bao những điều vi diệu, lí thú mà con ngươi chưa khám phá ra. Nó cứ như một nền tảng kiến thức khổng lồ do ông trời tạo ra làm cho con người cũng phải trầm trồ, vắt óc về những điều vừa được trải qua và tìm hiểu. . Truyện Light Novel
Cô thơ thẩn nhặt từng trái rừng lăn lóc, ngồi dưới gốc cây, hương rừng bối rối đến từng sợi tóc, nụ cười và những cái nhìn đắm đuối. Một chút nắng rải vàng dưới chân, một chút gió rì rầm trong lá, một chút âm thanh lạo xạo của sỏi đá, tất cả đều thú vị vô cùng.
Anh tựa đầu vào vai cô rồi cả hai đều hướng mắt nhìn về phía biển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-loi-va-duc-vong/924417/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.