Giờ tiền đang ở sờ sờ ngay trước mắt bà ta chả để ý gì khác nên mở miệng nói luôn:
- Ừ được rồi, Nhi Lan tôi cho cô nghỉ vài ngày đấy! đi đi
- Ơ khoan đã
Anh tiến đến nắm lấy cổ tay vừa trắng vừa tròn ấy của cô mà lôi xềnh xệch đi ra cửa
- Tôi muốn đem đến bất ngờ cho em đấy
- Bất ngờ gì?
Chắc vì hẵn còn vương vấn chuyện của một tuần trước nên không khí giữa anh và cô bắt đầu có khoảng cách, e dè hơn hẳn. Vì không muốn chuyện này tiếp diễn quá lâu, càng để lâu sẽ càng nguy hiểm đến lúc đó anh sẽ không thể dành lấy trái tim cô nữa.
- Tôi đưa em đi biển chơi
- Sao cơ? Đi biển á?
- Sao? Thích không?
- Ừm có
Hai người ngồi yên vị trên chỗ ngồi của mình rồi anh bắt đầu nổ máy, tay xoay vài vòng trên vô lăng rồi phóng ga lao thẳng đi đến bờ biển. Khoảng tầm một tiếng hoặc một tiếng rưỡi nữa là đến nơi.
Lòng cô háo hức, bồi hồi không biết biển sẽ trông và đẹp như thế nào? Ánh mắt lóe lên vài tia vui tươi, nhí nhảnh.
- " Không biết là anh ta có toan tính gì khi đưa mình đi chơi như vậy nữa?....thôi kệ đi được đi chơi là vui lắm rồi, toan tính cái gì chứ "
Trên con đường thẳng tắp, nườm nượp xe cộ những chiếc ấy dường như không đi đâu khác ngoài bờ biển xinh đẹp , vang danh của thành phố.
Ngồi trên xe ô tô suốt hơn một tiếng rưỡi cuối cùng bãi biển bao la
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-loi-va-duc-vong/924412/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.