Giờ anh mới nhận ra cô đẹp đến nhường nào, một vẻ đẹp đơn thuần ở tuổi mười chín chỉ muốn chộp lấy sắc đẹp đấy rồi cất giữ ở trong lòng. Anh cũng thật sai lầm khi lúc trước chỉ đánh đập, coi thường, lăng mạ không biết trân trọng giữ lấy cô để rồi đây chính việc làm đó đã làm cho cô ghét anh. Giờ đây muốn chân thành hối lỗi với cô cần phải rất kiên trì. Anh nhất định phải biến hình ảnh của mình trong lòng cô trở nên tốt đẹp hơn không còn là một tên tàn bạo như lúc trước và một điều nữa không chỉ mỗi hành động thôi đâu anh còn phải sửa luôn cả cái tính nóng giận mất kiểm soát của mình, cứ hễ ai làm phật ý là anh đều dùng vũ lực đối với họ như vậy bảo sao cô sợ sệt, căm ghét anh cho được.
Ngẫm một lúc anh đi đến trước mặt đối diện với cô, bốn mắt cứ vậy nhìn nhau. Khuôn mặt tuấn lãng của anh ẩn hiện dưới ánh trăng đêm. Bộ đồ ngủ ôm sát từng đường nét hoàn hảo trên cơ thể, vòm ngực chắc nịch hiện ra hờ hững, cơ bụng thon gọn, rắn rỏi được giây áo ngủ quấn quanh bó sát càng làm tôn lên thân hình hoàn mĩ,cường tráng của anh.
Bờ môi khẽ nhếch lên:
- Giờ này rồi mà còn ngồi đây sao không vào ngủ
- "Anh ta hồi chiều còn quát mình cơ mà sao giờ lại nói những lời đó...đúng là lật mặt nhanh thật "
- Tôi chỉ ra đây hóng gió một chút thôi, giờ cảm thấy thoải mái rồi nên tôi vào ngủ đây.
- Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-loi-va-duc-vong/924393/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.