Khi cô tỉnh dậy thì bị đau ở cổ.
- A đau quá, hắn ta...đúng là 1 tên độc ác mà hự..
Cô bò dậy đến chỗ Hoắc Minh giọng nói nhỏ nhẹ.
- Minh à..Minh dậy đi Minh, đừng ngủ nữa..hãy cho mình biết là cậu ổn đi Minh..hức đều tại mình hết nếu ko phải mình thì cậu đâu rơi vào hoàn cảnh này chứ. Mình phải ăn nói sao với ba mẹ cậu đây Minh.
Cô xoa mặt cậu, rồi nhìn xuống ngón chân cậu đã bị mất đi 1 móng chân. Lại càng thêm căm phẫn, cô ko muốn nhớ lại cảnh tượng ngày hôm qua nữa...nó quá khủng khiếp đối với cô. Chẳng biết hôm nay anh sẽ làm gì cô đây nữa, chẳng lẽ anh sẽ: Giết cô, kêu người cưỡng bức cô thì sao. Tâm trí rối bời vô cùng.
Bụng cô bắt đầu cồn cào lên hôm qua chưa kịp ăn gì hết cả Hoắc Minh cũng vậy.
- Ư làm sao đây.
Cánh cửa mở ra Trịnh Thiên bước vào, cô giật mình lùi ra xa..
- Chuyện..chuyện gì nữa đây.
Anh đi đến cái ghế rồi ngồi xuống.
- Aya...hôm qua..vui nhỉ
- Cái gì?
- Nhìn thấy bạn mình bị cưỡng bức mà lại chẳng thể làm được gì ngoài việc la hét om sòm..cô đúng là 1 người bạn vô dụng.
- Đừng nói nữa,ĐỦ RỒI,
- Sao đây..chắc bây giờ cô cảm thấy ghét bản thân mình lắm...chậc haizz. Nam với nam làm chuyện đồng tính đó với nhau đúng là 1 trải nghiệm mà. Mấy tên đàn em của tôi hôm qua nó khen rằng bạn thân của cô rất ngon rất đúng vị của chúng nó.
- Mà chỉ mất 1 ngón chân thôi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-loi-va-duc-vong/924381/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.