- Cút khỏi đây đi.
Cô đành ngậm ngùi,đắng cay bò ra ngoài rồi đứng dậy.
- Vâng tôi sẽ cút mà.
Cô lau miệng mình vì có 1 chút tinh của anh tràn ra . Đứng dậy một cách mệt mỏi cô đi ra khỏi phòng. Còn anh thì thỏa mãn nhìn đểu cô. Đúng là cô làm chuyện này vẫn vụng nhưng lại khiến anh thỏa mãn vô cùng.
- Lần sau cô còn phải chịu khổ hơn thế nhiều.
…
Cô bước thật nhanh ra khỏi cái chỗ đáng sợ đó, ban đầu là thích nhưng giờ cô lại thấy kinh tởm,sợ hãi vì người lãnh đạo 1 công ty hùng mạnh lại làm loại chuyện kinh tởm ấy. Hình tượng của anh đã bị dập tắt trong lòng cô. Cô giữ kín nước mắt để ko phải khóc trước mặt người khác. Vừa mới bước chân ra khỏi công ty cô khóc òa lên.
- Aaaaa...sao lại..hức vậy chứ sao anh hết lần này đến lần khác đều sỉ nhục mình vậy? tại sao vậy chứ? tại sao?
Cô khóc rất to, rất lớn, cô muốn giàu thoát hết nỗi lòng mình và khóc 1 trận to. Nước mắt chảy liên tục như suối, mặt đỏ bừng hết lên.
- Hức hức
Cô khóc trong nỗi đau tuyệt vọng, thật sự trách bản thân mình rằng sao lại ko thể tự bảo vệ chính mình chứ. Rồi cuối cùng lại bị chà đạp, thực chất là cô chẳng hề có địa vị gì trong tay cả nên bị chà đạp là đúng. Dù cô có chết cũng không ai mảy may suy nghĩ đến hay tiếc thương cho cô. Khóc được 30 phút cô đứng dậy liền xoa bóp tay chân vì hồi nãy phải quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-loi-va-duc-vong/924376/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.