Đau đầu vì phải nghĩ những cái suy nghĩ đó cô sẽ vùi mình vào công việc để ko nghĩ đến nó nữa. Bước xuống giường chậm chạm bước đi ra sân cầm cây chổi quét khuôn mặt cô vẫn vô hồn như vậy. Bỗng Mickey chú chó mà cô chạy đến quấn quýt lấy chân cô.
- A Mickey em đây rồi dạo này chị thất em cũng lớn hơn rồi đó, bộ lông cũng mềm mượt và sáng hơn trước.
- GÂU GÂU
- Haha thật đáng yêu. Vậy em đã làm xong công việc mà quản gia dao chưa.
Chú chó liền tỏ khó chịu bà quản gia Trương luôn ép chú làm những điều vô lí nặng nhọc như là buộc 1 cục đá nặng vào người chú bắt chú chạy nhiều vòng nếu ko chạy sẽ cầm roi đánh có khi là muốn giết luôn chú vì lúc nào bà ta cũng thấy Mickey rất phiền. Thấy Mickey ủ rũ cô liền xoa đầu nó.
- Em đừng buồn nếu có gì chị sẽ bảo vệ em mà.
Mickey luôn yêu quý cô khi thấy quản gia Trương bắt nạt cô nó liền chạy ra sủa lớn giữ dằn ko cho bà ta đụng vào cô. Nên luôn hứng những đòn roi sắt quất vào người mình. Mickey là 1 chú chó thông minh lúc nó còn giúp cô tìm ra đồ hay là kéo hộ cô 1 vật nặng.
- Mà đã đói chưa để chị lấy đồ cho em ăn nha.
- Gâu gâu
Nó vẫy đuôi như thể hiện sự vui thích, ánh mắt long lanh, vui vui chạy lả đả theo cô.
- Đây đồ ăn của em đây này. Ăn đi nha.
Mickey ăn ngon lành. Nhìn chú ăn ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-loi-va-duc-vong/924372/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.