Cảnh sắc trên đồi hoa thủy tiên quả thật là ảo diệu đúng như lời Thư Dung đã miêu tả từ trước đó.
Khi cả nhóm người đặt chân lên ngọn đồi thì trời chỉ vừa bắt đầu hừng đông.Những tảng mây lượn lờ màn sương vây quanh lấy cánh đồng hoa trắng nhụy vàng như hàng ngàn cánh bướm bay lên cao tạo nên cảnh sắc thơ mộng làm say đắm lòng người.
Châu Tuệ cùng Thư Dung sau khi đã tạo dáng chụp được vô số tấm ảnh ưng ý thì bắt đầu cùng nhau lựa chọn đăng hình lên trang cá nhân và ngẫm nghĩ viết ra những dòng story thật nhiều cảm xúc.
Phong Lâm Vũ lẳng lặng quan sát nụ cười tươi như nụ hoa thủy tiên của Châu Tuệ lúc này rồi quay sang hạ lệnh với Hạo Quân:
- Cậu hãy liên hệ với chủ sở hữu ngọn đồi này và thương lượng với họ giá thành bất động sản hiện tại!Tôi muốn thu mua lại nơi đây và tiến hành bản thiết kế ngôi biệt thự nghĩ dưỡng trong tương lai!
Hạo Quân lấy làm thắc mắc:
- Phong tổng muốn đầu tư kinh doanh vào vùng đất hoang vu như nơi này sao? Phong Lâm Vũ nhoẻn miệng cười:
- Tôi không đầu tư kinh doanh!Tôi chỉ muốn tặng riêng cho Châu Tuệ ngôi biệt thự trên cánh đồng hoa thủy tiên mà cô ấy yêu thích,vì mỗi lần có dịp đến nơi đây ghé qua nhà Thư Dung làm phiền đến gia chủ thì sẽ rất bất tiện!Thế nên tôi muốn dành riêng cho Châu Tuệ một nơi nghỉ dưỡng thật lý tưởng và hợp với sở thích của cô ấy!
Hạo Quân nghe qua lời nói thì liền cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lo-yeu-ac-nu-roi/3803778/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.