Kỳ An cố vượt qua những làn khói đen mịt mù phía trước mặt tiếp tục tìm kiếm Châu Tuệ. 
Nghe thấy Kỳ An đang thất thanh gọi tên mình thì Châu Tuệ cố ngoi lên khỏi đống thùng carton đang bủa vây kẹt cứng rồi gọi vang: 
- Kỳ An…Em ở đây! 
Kỳ An mừng vui khôn xiết khi nhìn thấy Châu Tuệ vẫn bình an,anh nhanh chóng tiến đến đưa tay gỡ những thùng carton đang chất đè lên người Châu Tuệ kèm theo lời trấn an: 
- Em đừng sợ!Đã có anh ở đây rồi! 
Kỳ An vội cõng Châu Tuệ trên lưng mình rồi tiến về lối thoát hiểm phía trước cửa kho. 
Sức nóng khủng khiếp từ ngọn lửa và khói đen vẫn bủa vây mịt mù hạn chế tầm nhìn. 
Ngay lúc này cột bê tông do ảnh hưởng của ngọn lửa đã đổ sập xuống va vào bên vai trái của Kỳ An khiến cho anh cùng Châu Tuệ không giữ được thăng bằng mà trượt ngã xuống nền đất. 
Nhìn vào vết thương rướm máu trên vai của Kỳ An lúc này Châu Tuệ vô cùng hoảng sợ: 
- Kỳ An!Anh bị thương rồi! 
Kỳ An cố nén cơn đau trấn an Châu Tuệ: 
- Anh không sao!Anh sẽ cố gắng đưa em thoát khỏi nơi nguy hiểm này! 
Từ phía trước cửa kho tiếng gọi vang vọng của Phong Lâm Vũ đồng thời vang lên: 
- Châu Tuệ em đang ở đâu?Có nghe thấy anh gọi không?Châu Tuệ! 
Nghe thấy tiếng gọi thất thanh kêu vang tên mình Châu Tuệ liền hô hoán: 
- Phong Lâm Vũ!Tôi đang ở hướng này! 
Nhận được tín hiệu của Châu Tuệ thì Phong Lâm Vũ lập tức chạy đến bên cô. 
Vừa trông thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lo-yeu-ac-nu-roi/3803773/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.