Nhiều ngày sau hôm xảy ra mâu thuẫn cùng Châu Tuệ tại biệt thự thì Phong Lâm Vũ vẫn không quay lại trang viên Châu gia.Như mọi khi điện thoại của hắn vẫn trong tình trạng khóa máy mỗi lúc Châu Tuệ gọi đến.
Châu Tuệ ôm lấy chiếc điện thoại ngồi ở ghế sofa tại phòng khách thẩn thờ ôm nỗi lòng nặng trĩu cả đêm không thể chợp mắt.Đến tầm trời tờ mờ sáng thì đã nghe thấy tiếng động cơ xe gầm vang ở trước cổng trang viên.
Cô dõi mắt ra nhìn thì thấy Phong Lâm Vũ đang từ trong xe bước ra.Cô vui mừng khôn xiết vì không ngờ cuối cùng hắn cũng đã chịu thoả hiệp quay về nhà cùng cô lúc này.
Châu Tuệ vừa trông thấy Phong Lâm Vũ bước vào nhà đã vội chạy đến ôm chầm lấy hắn rồi reo lên:
- Anh về rồi!
Phong Lâm Vũ lạnh nhạt gạt vòng tay ôm của Châu Tuệ rồi cất giọng hờ hững:
- Tôi về để thu dọn tất cả hành lý còn lại thôi!Thiết nghĩ tôi không còn lý do gì ở lại đây nữa!
Châu Tuệ run giọng hỏi trong sự ngỡ ngàng:
- Anh nói thế là sao?Anh định không bao giờ trở lại ngôi nhà này nữa sao? Phong Lâm Vũ nhếch môi đáp:
- Cô đã công khai cả nhân tình rồi thì còn quyến luyến tôi nhiều như vậy để làm gì kia chứ?Tôi dọn đi để cô có thể thoải mái đưa thằng trai bao ấy về mà không sợ ai làm kỳ đà cản mũi nữa!
Châu Tuệ vội nắm chặt tay Phong Lâm Vũ ra sức thanh minh:
- Anh đừng nói những câu từ làm em đau lòng như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lo-yeu-ac-nu-roi/3803705/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.