Phong Lâm Vũ ngán ngẩm nhìn làn mưa trắng xóa giăng mờ lớp cửa kính và hàng loạt tiếng sấm sét vang dội như những luồng điện xé tan bầu trời lúc này.
Thời tiết tối nay quả thật rất xấu!Ngoài trời mây đen vẫn giăng đầy và làn mưa trút xuống ào ạt không có dấu hiệu thuyên giảm.
Trời mưa to kéo theo sự ái ngại di chuyển của Phong Lâm Vũ.Sau khi kết thúc bữa tiệc tối mừng sinh nhật với Tiệp Trân thì hắn quay về phòng riêng và quyết định nghỉ ngơi lại biệt thự tối đêm nay.
Nhìn cơn mưa lớn không ngừng trút nước xối xả ngoài kia Phong Lâm Vũ lại nhớ đến lời nói không gặp được hắn tối nay sẽ không về của Châu Tuệ.Phong Lâm Vũ gác tay lên trán suy ngẫm không lý nào trời mưa to thế kia ác nữ lại có thể kiên nhẫn chờ đợi mình được!Ắt hẳn giờ này cô ta đã quay về nhà từ lâu và đang vùi mình trong chăn ấm đánh một giấc rồi cũng nên.
Hắn khẽ chậc lưỡi tự nhủ mình suy nghĩ nhiều như thế để làm gì kia chứ?Chẳng nhẽ việc Châu Tuệ có thực sự chờ đợi hay không lại khiến hắn để tâm đến vậy hay sao?Cô ta là người lớn chứ đâu phải đứa trẻ lên ba tự thấy mưa to gió lớn sẽ tìm cách ứng phó cả thôi.
Phong Lâm Vũ ấn mở nguồn điện thoại,tổng cộng là 44 cuộc gọi nhỡ từ Châu Tuệ.
Điều này đối với hắn như một điều quen thuộc khi những lúc hắn tắt nguồn điện thoại trong thời gian dài là thế nào cũng gặp cơn bão tấn công bằng cuộc gọi nhỡ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lo-yeu-ac-nu-roi/3803696/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.