Sau hơn một tháng phải nhập viện điều trị vết thương thì cũng đến ngày Phong Lâm Vũ được xuất viện về nhà.
Từ sớm Châu Tuệ đã lái xe đến đón hắn về trang viên ở Bắc thành.Bước chân ra khỏi cổng bệnh viện thì Phong Lâm Vũ liền thở phào nhẹ nhõm như được tái sinh lần nữa.
Hắn thực sự rất ám ảnh mùi bông băng,thuốc sát trùng,tiếng còi xe cấp cứu vang lên inh ỏi giữa đêm trong hơn một tháng nằm điều trị tại bệnh viện lắm rồi!
Vừa bước chân vào nhà là Phong Lâm Vũ nhảy cẫng lên ghế sofa nằm lăn qua lộn lại thỏa thích.Hắn thích thú tận hưởng cái không khí gia đình và hơi ấm con người lúc này dễ chịu hơn tỷ tỷ lần so với không khí ngột ngạt ở bệnh viện.
Chằng mấy chốc đã đến giờ cơm trưa.
Phong Lâm Vũ hớn hở ngồi vào bàn và đảo mắt một vòng quan sát các món ăn.
Gương mặt hắn chợt trở nên tiu nghỉu khi nhìn thấy các món bày trí trên bàn khác xa với bữa cơm mừng người xuất viện trở về nhà.Phong Lâm Vũ liền hướng mắt nhìn Châu Tuệ đang múc cơm vào bát rồi nói:
- Sao trên bàn chỉ có các món làm từ thịt lợn và rau củ thế này?Tôi muốn ăn tôm chiên ngũ cốc,bò xào lăn,cá sốt Tứ Xuyên và còn cả canh gà hạt sen nữa!Cô xuống bếp bảo với thím Trương đổi món ăn khác đi!
Châu Tuệ đặt bát cơm xuống đẩy qua vị trí ngồi của Phong Lâm Vũ rồi khẽ lắc đầu:
- Vết thương anh đang trong quá trình hồi phục,Bác sĩ có căn dặn trước đó thực đơn hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lo-yeu-ac-nu-roi/3803674/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.