Khi Kỳ An trở về căn hộ của mình thì đã nhìn thấy Triệu Nhiên đứng chờ phía trước cửa.
Kỳ An chỉ lẳng lặng lướt qua Triệu Nhiên rồi định mở cửa bước vào nhà thì vòng tay ôm siết của Triệu Nhiên đã ngăn lại rồi khẽ cất tiếng gọi:
- Kỳ An!Sao những ngày vừa qua anh không bắt máy của em?
Kỳ An vội hất vòng tay ôm của Triệu Nhiên giương ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía ả:
- Cô còn dám đến đây gặp tôi sao?
Triệu Nhiên chợt ngỡ ngàng:
- Kỳ An!Sao anh lại có vẻ tức giận như thế chứ?
Kỳ An siết chặt đôi tay cố kiềm lại cơn phẫn nộ:
- Triệu Nhiên!Tôi không ngờ cô lại là hạng người như vậy!Chỉ vì tôi không đáp lại tình cảm mà cô đang tâm bày mưu tính kế hãm hại Châu Tuệ như vậy sao?
Nhận ra Kỳ An là vì đang xót thương cho Châu Tuệ mà gắt gỏng với mình Triệu Nhiên liền nhếch môi cười:
- Chưa gì chị ta đã không thể chịu nổi mà chạy đến kể lể than khóc với anh rồi sao?
Kỳ An tỏ rõ sự thất vọng nơi đáy mắt:
- Nếu không nghe được những lời từ Châu Tuệ thì tôi có nằm mơ cũng không thể tin được người em gái Châu Tuệ vốn xem như em ruột của mình lại giở trò dơ bẩn sau lưng cô ấy!Triệu Nhiên!Cô có ý thức được những việc làm của mình đã gây ra tổn thương như thế nào cho Châu Tuệ hay không?
Triệu Nhiên vẫn tỏ thái độ dửng dưng:
- Mọi việc trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lo-yeu-ac-nu-roi-/3485500/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.