Bây giờ đồng hồ đã điểm 5 giờ sáng.
Khi nghe tiếng gầm của động cơ Bugatti vang dội huyên náo thì Châu Tuệ biết Phong Lâm Vũ cuối cùng đã rời đi sau hàng giờ đứng trước cổng trang viên Châu gia trong cơn mưa lớn tầm tã vừa qua.
Từ lúc gặp lại Phong Lâm Vũ đến nay Châu Tuệ đã hiểu rõ sự bình yên hiếm có trong suốt ba năm nay đã kết thúc.
Thay vào đó những đợt sóng nội tâm không ngừng trào dâng nhắc nhở cô nhớ đến những miền ký ức đau thương nhất của cuộc đời mình.
Cô đã từng yêu người đàn ông ấy hơn cả bản thân mình,bất chấp lê đôi chân trần trên con đường rải đầy gai nhọn đau đớn đến rướm máu nhưng kết cục chỉ nhận về cho mình những sự tổn thương và cảm giác sợ hãi không dám bước chân vào tình yêu thêm một lần nào nữa!
Một lần yêu đến cuồng si và đánh đổi quá nhiều thứ đối với cô như vậy là quá đủ!Cô xem như đó là cái giá phải trả cho sự trưởng thành của tuổi trẻ.
Châu Tuệ cũng nhận thức được rằng ngoài Phong Lâm Vũ ra cô sẽ không cho bất kỳ người đàn ông nào có cơ hội làm tổn thương trái tim mình thêm một lần nào nữa.
Sau bao sóng gió thì hiện tại cô cảm thấy hài lòng với ốc đảo bình yên trong tâm hồn.Cô tự nhủ giai đoạn độc thân cũng là giai đoạn đang tự bảo vệ trái tim mình tránh xa những chất xúc tác độc hại điển hình như Phong Lâm Vũ.
…
Thao thức đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lo-yeu-ac-nu-roi-/3470478/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.