Châu Tuệ nhìn vào mắt Phong Lâm Vũ rồi cất giọng nghèn nghẹn:
- Sao anh không cho cô bé được biết tên thật của mình?
Nghe thấy lời dường như hờn trách của Châu Tuệ khiến Phong Lâm Vũ không khỏi ngạc nhiên:
- Cô vừa nói gì cơ?
Châu Tuệ đưa tay quệt đi dòng nước mắt lăn dài rồi lập lại:
- Chỉ là một cái tên thật thôi mà!Sao anh lại không cho cô bé ấy biết tên thật của mình?
Phong Lâm Vũ cười há lên rồi trả lời:
- Ơ thì tôi vốn yêu thích Cá Voi Xanh từ khi còn bé rồi!Thân hình to lớn nhất đại dương của nó không phải rất ngầu hay sao?Tôi cũng tự thấy hình ảnh của mình giúp cô bé trong lúc nguy hiểm như vậy cũng thật là ngầu nên tự xưng là Cá Voi Xanh thôi!
Châu Tuệ gào lên khóc nức nở:
- Nhưng anh có thấu hiểu được tâm trạng của cô bé ấy sau đó sẽ ra sao không?Nếu như cô bé ấy muốn tìm anh,muốn xác nhận xem anh còn sống hay đã chết?Hoặc muốn báo đáp ơn cứu mạng của anh thì biết dựa vào đâu đây?Một cái tên cũng không được biết!Điều đó có thể làm người khác day dứt cả cuộc đời đấy anh có biết không hả?
Nhìn thấy bộ dạng vừa khóc vừa hờn trách của Châu Tuệ lúc này khiến Phong Lâm Vũ cảm thấy lạ lẫm kèm theo sự khó chịu:
- Ơ…Thì khi đó tôi không nghĩ được nhiều đến vậy!Mà này!Dù sao đó cũng là câu chuyện cá nhân của tôi!Cô cần gì phản ứng thái quá lên thế hả?
Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lo-yeu-ac-nu-roi-/3437270/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.