Lớn từng này, tiểu bá vương chưa từng nghe ai chất vấn mình với cái giọng như thế cả.
Hắn biết mình nên giận, nên phản bác, nhưng không biết tại sao, nghe giọng đối phương lạnh như băng làm hắn rất sợ.
Nhưng Khương Trạm Du có chút giống anh hắn, đều là kẻ sĩ diện.
Không sợ thì xông lên, mà sợ thì cũng phải giả vờ không sợ mà xông lên.
"Tôi tôi tôi là..." Khương Trạm Du hung hăng, "Anh hỏi Khương Hựu thì biết!"
Đối phương không trả lời.
Đáp lại chính là tiếng "tít tít tít" cúp máy.
Trời, tức dữ vậy hả, Khương Trạm Du hồi sau mới kịp phản ứng, thật ra thì lúc nãy mình nên cúp máy trước, sẽ tỏ ra khí thế hơn.
Nhưng mà đã quậy xong rồi, thua chính là thua, hắn ảo não cắm điện thoại của Khương Hựu vào sạc lại, dưới cơn nóng giận mua nhiều túi lễ hơn!
Chờ anh hắn đi ra từ phòng tắm, hắn lập tức lăn từ trên sô pha xuống, uất ức tố cáo, "Anh, mới vừa rồi có người hung dữ với em!"
Hung dữ? Lúc Tống Nam Kha nổi giận đúng là rất đáng sợ, nhưng nhiều lắm chỉ là "bà liều mạng với mày" thôi, không tới mức hung dữ, Khương Hựu tò mò mở lịch sử cuộc gọi ra.
Tay đang lau tóc khựng lại.
Ai ngờ là Tra Tra Tiêu.
... Anh ta gọi tới làm gì?
"Hai người nói chuyện gì?" Khương Hựu hỏi.
"Tụi em..." Khương Trạm Du thuật lại nội dung cuộc gọi.
Nghe xong, Khương Hựu cảm thấy Cá con đã bị Tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-tra-xanh-cho-anh-xem/2862440/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.