Đàn ông thật sự sẽ bước đi không xoay đầu lại, nói xong đoạn kia, Khương Hựu ung dung đi vào khách sạn --- Hắn vội vàng về phòng dọn đồ của mình.
Nhìn theo bóng lưng của Khương Hựu càng đi càng xa, stylist thêm một lần chẳng biết phải nói gì.
Nếu muốn lái phi cơ riêng ra nước ngoài, thì phải trải qua những thủ tục phê duyệt rất rườm rà, mà những thủ tục này không phải có thể giải quyết bằng tiền.
Nói cách khác, chồng của Khương Hựu, chắc chắn không phải chỉ là nhà giàu đơn giản như vậy.
Thế thì ở trong mắt Khương Hựu, hành động móc mỉa về tiền lương của hắn vừa rồi, giống như cầm chiếc xe nhựa để đấu với chiếc hàng không mẫu hạm vậy.
... Muốn có bao nhiêu buồn cười thì có bấy nhiêu buồn cười.
Nếu như Khương Hựu kém hơn hắn gấp mấy lần, hắn có lẽ sẽ tức giận hoặc xấu hổ, nhưng hai người họ một trời một vực, hắn thậm chí còn không có quyền để tức nữa, stylist cúi đầu, như xác không hồn đi vào khách sạn.
"Tiểu Mã, sao sắc mặt tệ vậy, không sao chứ?"
Lúc này có người thấy tâm trạng của hắn không tốt, quan tâm vỗ vai hai cái.
"Tôi không sao..." Stylist tự nhủ, "Chẳng qua đột nhiên hiểu được cái gọi là núi này cao có núi kia cao hơn, thiên ngoại hữu thiên."
Cái gọi là tự chuốc lấy.
"Cám ơn, tôi về trước."
"Được, cẩn thận --- Sao lại ngã rồi! Để tôi đỡ cậu!"
"..."
Dĩ nhiên, stylist té như thế nào Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-tra-xanh-cho-anh-xem/2862434/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.