Tháo được xiềng xích đeo trên vai, Khương Hựu cảm thấy vô cùng thoải mái. Hắn không xoay đầu nhìn căn biệt thự, cũng không để ý đám người trợn mắt há mồm nhìn mình, kéo tay Bùi Minh Tiêu, "Tiêu ca, chúng ta đi bộ về đi."
Bùi Minh Tiêu nói, "Được."
Khương Hựu hỏi, "Đi hướng nào? Em không biết đường."
Bùi Minh Tiêu nói, "Bên trái."
Khương Hựu: "... Anh trả lời như là thuận miệng vậy."
Giọng nói của Bùi Minh Tiêu kiên định, "Đi bên nào cũng vậy, tin anh."
Bọn họ thật sự chọn hướng bên trái.
Khu biệt thự đi vào thành phố phải băng qua một quốc lộ ven núi, hai bên đường đẹp như tranh vẽ.
Khương Hựu sợ Bùi Minh Tiêu nóng, xắn tay áo cho đối phương lên tới cùi chỏ, "Em hình như đã hiểu tại sao mẹ lại muốn bỏ trốn với ba rồi."
Bùi Minh Tiêu theo lời hỏi, "Tại sao?"
Khương Hựu: "Em không biết nói thế nào... Xem như là một hành động chống lại đi. Nếu như mẹ em không đi, chắc chắn sẽ phải chịu kết hôn vì gia tộc giống em, vậy thì sẽ không gặp ba em, lại càng không có em."
"... chắc chắn sẽ phải chịu kết hôn vì gia tộc giống em." Bùi Minh Tiêu lặp lại.
"Không phải... dĩ nhiên là theo đuổi tình yêu nhiều hơn."
Bùi Minh Tiêu: "Cho nên bỏ trốn là có tình yêu, kết hôn là không có tình yêu?"
Khương Hựu bị hỏi á khẩu không trả lời được, sợ càng bôi càng đen, ôm cổ Bùi Minh Tiêu, "Có có có, sao lại không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-tra-xanh-cho-anh-xem/2862334/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.