Cho đến khi về nhà, Khương Hựu vẫn không tin vào lời Bùi Minh Tiêu nói.
Hắn vừa cởi áo khoác vừa hỏi, "Não em có vấn đề?"
Nói xong hắn cảm thấy có chỗ nào không đúng, đổi cách diễn đạt khác, "Não em bị đụng nên gặp vấn đề?"
Bùi Minh Tiêu không cảm thấy hai vế có gì khác nhau, "Hồ sơ bệnh lý nằm trong túi của em."
"... Bác sĩ có khám sai không? Hoặc là em có di chứng thật, nhưng hậu di chứng không phải ngộ nhận mình sống trong quyển sách, mà là cái gì khác, ví dụ như ngủ dễ nằm mơ này kia."
Thật ra còn một suy đoán khác --- Để an ủi hắn, khiến hắn không sống trong lo lắng bất an nữa, Bùi Minh Tiêu mới tiếp tay với bác sĩ lừa gạt hắn. Bùi Minh Tiêu còn làm giả được danh sách cổ phần, hồ sơ bệnh lý thôi mà, quá đơn giản.
Bùi Minh Tiêu không biết Khương Hựu nghĩ gì, kéo hắn tới bàn ăn, đè xuống ghế. Khương Hựu lúc đi vào đã thấy trên bàn có một chiếc hộp hình vuông, bây giờ đã biết, là bánh sinh nhật.
"Vậy dạo này em có nằm mơ không." Bùi Minh Tiêu vừa mở hộp bánh vừa hỏi.
Khương Hựu nói, "Dĩ nhiên có, gần như tối nào cũng nằm mơ."
Bùi Minh Tiêu hỏi, "Nội dung?"
Vì để không bị dính kem, trước khi mở hộp bánh, Bùi Minh Tiêu đã xắn tay áo lên, lộ ra xương cổ tay rất có lực. Trên mu bàn tay là gân xanh, Khương Hựu cảm thấy rất hấp dẫn.
Thực tế xa nhau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-tra-xanh-cho-anh-xem/2862328/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.