Ở khu chung cư xa hoa, bảo vệ đang ngăn một chiếc siêu xe lại.
"Xin chào, xin hỏi ngài có hẹn trước không?"
Người đàn ông ngồi trên ghế điều khiển nói số điện thoại của mình ra mới được bảo vệ cho qua, tiếp tục lái xe chạy vào trong.
"Tại sao Đàm Trầm lại muốn ở nơi như thế này chứ? Chật chội muốn chết!" Người phụ nữ ngồi ghế phụ vén tóc của mình, ánh mắt khinh thường đánh giá kiến trúc xung quanh, "Cái gì mà chung cư xa hoa, còn không phải là một hộ nhà sát một hộ nhà hả. Nếu anh ấy tiếp tục ở biệt thự thì bọn mình đã không cần chạy xa như vậy đến tìm!"
Tống Dặc Giang tự động xem nhẹ lời trào phúng của cô ta, giải thích: "Chỗ này gần công ty của anh ấy, đi mười phút là đến rồi. Nếu ở nhà thì đi tới nội thành cũng mất vài tiếng đồng hồ."
"Vậy tại sao anh ấy không mở công ty ở kế bên nhà đi hả!"
Tống Dặc Giang: "..."
Nếu không phải từ nhỏ lớn lên với Lý Kiều Kiều, anh thật sự mặc kệ cô ta.
Lý Kiều Kiều người cũng như tên, thuở nhỏ đã được trong nhà cưng chiều, nói giảm nói tránh thì là ngây thơ không biết sự đời, còn nói trắng ra lại chính là càng lớn càng ngu.
Tống Dặc Giang đánh giá ở trong lòng xong, lại chột dạ liếc Lý Kiều Kiều một cái, bất đắc dĩ giải thích.
"Nếu mở công ty kế bên nhà, cách nội thành mấy giờ đi đường thì có thể tuyển công nhân hả?"
Lý Kiều Kiều nhận ra sự khinh thường nhàn nhạt trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-meo-tra-xanh-trong-tieu-thuyet-tong-tai-ba-dao/583673/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.