Về nhà, Lâm Lạc Thanh chuẩn bị nấu cơm, trời mưa nên y định nấu lẩu, làm ấm cơ thể. 
"Con đi đọc sách đi." Lâm Lạc Thanh nói với Lâm Phi, "Cậu rửa đồ ăn xong rồi lát nữa mình ăn lẩu." 
Lâm Phi gật gật đầu, về phòng mình. 
Lâm Lạc Thanh đang rửa đồ ăn thì nghe được tiếng điện thoại reo. 
Trên điện thoại hiện tên là "Tiểu Mã", Lâm Lạc Thanh nhớ lại, hình như người này là một trong những người bạn của nguyên chủ. 
Y nhấc, bèn nghe được Tiểu Mã la làng bên kia, "Mau tới đây đi Lạc Thanh, Đàm thiếu tới." 
Lâm Lạc Thanh:??? Đàm thiếu? 
Y đành phải lục lọi lại trong trí nhớ, giờ mới nhớ ra Đàm thiếu này mới là người chân chính nguyên chủ thích, người nguyên chủ luôn chăm chú dõi theo. 
Nhưng y không có hứng thú gì với Đàm thiếu này, bởi vậy từ chối, "Không được, tao bận lắm." 
"Bận cái gì?" Tiểu mã cười nói, "Còn có gì quan trọng hơn Đàm thiếu nữa sao?" 
Lâm Lạc Thanh khẽ cười, thầm nghĩ vậy thì quá nhiều. 
"Cúp." Y nói xong, cúp máy. 
Tiểu Mã như không thể tin được y thật sự có thể chống cự lại được sức quyến rũ của Đàm thiếu, nhanh chóng gọi lại, "Mày làm gì vậy? Hiếm khi Đàm thiếu tới đây, mày không muốn gặp anh ta à? Tao nói cho mỳ biết, qua thôn này không còn cửa hàng tiếp theo đâu*." 
*ý nghĩa: bỏ qua cơ hội này thì không còn cơ hội tiếp theo nữa 
"Không muốn." Lâm Lạc Thanh lạnh nhạt nói, "Bây giờ tao không có hứng thú với Đàm thiếu." 
Tiểu Mã cười nhạo, "Mày lại nữa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-cha-vai-ac/241086/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.