Bên này, Khương Tri Ngôn chậm rì rì lắc lư về lại đại sảnh, chỉ liếc một cái là nhìn thấy cô nàng Tiểu Mẫn kia đang dựa trên người cô út họ Úc tựa hồ đang oán giận gì đó, nhìn thấy cô vào còn hung hăng trừng mắt liếc cô một cái.
Có điều cảm xúc thì thật ra lại bình tĩnh hơn vừa nãy rất nhiều, không biết là tự cô ta bình tĩnh lại hay là được cô út họ Úc an ủi nữa.
Nội tâm Khương Tri Ngôn nhún vai, không hề có tí cảm giác áy náy nào khi bắt nạt một cô bé, càng sẽ không muốn xin lỗi.
Trực tiếp lơ đi cái ánh mắt ấy mà đi vào trong đám người đang nói chuyện phiếm ở bên kia, bọn họ đối với Khương Tri Ngôn đã biểu hiện ra sự hoan nghênh cực lớn, rốt cuộc chẳng phải ai cũng có cái dã tâm và lá gan muốn cướp đồ của Úc Nam Diễn.
Đại bộ phận người Úc gia vẫn là thuộc loại muốn ôm đùi Úc Nam Diễn, là cái loại muốn được mang bay kia.
Thế thì đối mặt với Khương Tri Ngôn, người đầu tiên trong nhiều năm như vậy được Úc Nam Diễn dẫn về bổn gia, tất nhiên là cẩn thận lấy lòng, không dám đắc tội.
Khi nói chuyện phiếm với những người này, trong lòng Khương Tri Ngôn cũng suy nghĩ: Úc gia tuy có chút không hài hòa và vấn đề nhỏ, nhưng cũng không đến nỗi cần ép Úc Nam Diễn tìm một bà vợ chứ nhỉ?
Chẳng lẽ… Anh ta thật sự không ngóc lên được?
Đè cái ý niệm này xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-ca-man-chon-hao-mon/2499295/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.