Nói ngày hôm sau chính là ngay hôm sau.
Căn biệt thự Úc gia này trước kia hẳn là chưa bao giờ xuất hiện cái thứ như là nồi lẩu này, ngay cả nồi cũng là mới sáng sớm được đưa đến.
Hơn nữa, bất đồng với lẩu uyên ương Khương Tri Ngôn ăn hôm qua, cái đưa tới lần này là nồi đồng, đây cũng là một kiểu nồi đặc sắc bên thủ đô này, được quản gia Lâm đề cử mãnh liệt.
Vì để xứng với cái nồi này và có được cảm giác bầu không khí tốt hơn, ngay cả cái bàn cũng là chuẩn bị thêm.
Không hề là bàn ăn dài mà to rộng nữa, không phải kiểu xa hoa nhưng trên thực tế mỗi lần ăn cơm chỉ có một mình Khương Tri Ngôn, lúc nhiều nhất cao lắm cũng chỉ thêm hai anh Úc gia và Triệu Đào.
Quản gia Lâm là mặc kệ khuyên ông thế nào, ông cũng không đáp ứng ngồi cùng bàn ăn cơm với họ, đây đại khái là tu dưỡng của quản gia chuyên nghiệp?
Cho nên lần này chia ra một cái phòng đơn nhỏ, nhiều thêm một cái bàn tròn có thể ngồi chừng năm sáu người, ăn như vậy mới có cảm giác.
Vì một bữa lẩu nho nhỏ này, có thể nói là cả biệt thự từ sáng sớm đã liền bắt đầu bận bịu lu bù lên, khi Khương Tri Ngôn xuống lầu ăn sáng thấy người ra ra vào vào còn tưởng rằng lại muốn làm chuyện lớn gì đó, kết quả hỏi vài câu xong mới phát hiện, người ta chính là vì ăn một bữa lẩu!
“Cái này không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-ca-man-chon-hao-mon/2499278/chuong-19.html