Kết thúc tán gẫu với Úc Quân Sách, nơi cửa liền truyền đến tiếng đập cửa “thùng thùng”.
Xác nhận thân phận rồi, Khương Tri Ngôn mở cửa phòng ra, có chút sa mạc lời mà nhìn người phụ trách khách sạn vẻ mặt xin lỗi tỏ vẻ muốn đổi phòng cho mình, theo sau còn có bốn người phục vụ khách sạn đi theo, rất có một bộ tư thế “không đổi cũng phải đổi”.
Khách sạn là khách sạn cao cấp, nhưng phòng trong khách sạn cao cấp cũng có khác nhau, Khương Tri Ngôn ra chơi một mình tất nhiên không cần đặt phòng lớn xa hoa làm gì, nhưng mà người phụ trách khách sạn không nghĩ vậy.
Sau khi anh ta nhận được điện thoại từ tổng bộ, biết được chủ tịch phu nhân Nam Hằng vào ở trong khách sạn bọn họ, di động trong tay đều mém nữa không cầm chắc được, đồng thời trong lòng bắt đầu rít gào: Người càng có tiền càng điệu thấp hả! Này đây làm bọn tôi trở tay không kịp cỡ nào nha!
Còn hên là có thể vào cái khách sạn này làm người phụ trách đều là đầu óc rất nhanh nhạy, anh ta bay nhanh thả việc trong tay xuống, vừa chạy về phía phòng Khương Tri Ngôn, đồng thời còn vừa tiến hành một loạt an bài trong đầu, đầu tiên, bút tiền phòng mà phu nhân đã trả kia phải trả về!
Nào có đạo lý bà chủ tới ở khách sạn nhà mình còn trả tiền chứ?
Còn nữa, nhất định phải đổi phòng! Phải lớn, phải xa hoa! Phải xứng đôi với thân phận chủ tịch phu nhân!
Mặt khác còn gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-ca-man-chon-hao-mon/2499259/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.