Nhìn chằm chằm ——
Động tác Úc Quân Sách cố chết nhìn chằm bụng Khương Tri Ngôn làm người bị nhìn chằm chằm có chút sa mạc lời.
Khương Tri Ngôn: “Cậu đã nhìn được cỡ 10 phút rồi đó, nhìn ra cái gì hả?”
Bụng mới vừa hơn hai tháng một chút đương nhiên là chẳng nhìn ra cái gì rồi, chỉ là Úc Quân Sách thế mà lại nghiêm túc gật đầu.
“Em thấy được đồng bọn tốt tương lai của em!”
Nói xong rồi anh ta liền thu hồi tắm mắt lắc đầu buồn rầu thở dài, “Mấy đứa cháu ơi, cũng là vất vả tụi con, dính phải người cha như anh của chú, nếu về sau anh ấy có dữ với mấy đứa thì nhớ rõ tìm mẹ tụi con đó.”
“Cũng chỉ chị ấy có thể trị được ba tụi con chút thôi.”
Khương Tri Ngôn:……
“Nam Diễn anh về rồi hả?”
“Anh!”
Úc Quân Sách nháy mắt ngồi nghiêm chỉnh, “Em với chị Tri Ngôn đang tán gẫu nè, anh……”
Anh ta vừa nói chuyện vừa treo lên nụ cười lấy lòng xoay người qua, sau đó liền thấy được không có bóng người nào sau lưng mình với quản gia Lâm đang nghẹn cười ở một bên.
“Chị Tri Ngôn……” Nụ cười của Úc Quân Sách sập xuống, “Chị đã rất dễ dàng mà mất đi em rồi đó.”
“Xin lỗi xin lỗi.” Khương Tri Ngôn ngoài miệng nói xin lỗi nhưng trên thực tế mặt lại mang theo ý cười không che giấu được.
Úc Quân Sách cũng không có khả năng so đo gì với cô, chỉ bèn dời mắt đi rồi lại chuyển đến trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-ca-man-chon-hao-mon/2499172/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.