Yêu cầu công việc mới bắt buộc Tầm Phương phải có mặt từ sáng sớm, thế nên cô đã xin nghỉ tại tiệm sửa xe để hoàn thành tốt trách nhiệm được giao. Ngày đầu tiên đi làm không giống với tưởng tượng của Tầm Phương, một mình một góc, ngờ nghệch ngắm phong cảnh bên ngoài cửa sổ tầng hai. Cô có cảm giác bản thân bị tách biệt với thế giới náo nhiệt bên ngoài, mà thế đó chỉ cách cô vài bước chân.
Anh - cậu chủ trên danh nghĩa - người cô nên kè kè bên cạnh đang ghét cô ra mặt. Dù anh ta không buông lời nặng nề, nhưng cái cách anh lạnh lùng với cô đã phần nào ám chỉ: ngày tháng sau này đừng mong yên ổn.
Nửa ngày trôi qua trong bức bách, Tầm Phương nhận nhiệm vụ đưa cơm trưa vào phòng. Nhận lấy khay thức ăn từ tay Thanh Vân, cô hít sâu một hơi đưa tay lên gõ cửa. Ba tiếng "cốc cốc cốc" đều đặn vang lên, sau đó là một khoảng im lặng kéo dài hàng thế kỷ. Tầm Phương nhận ra, không phải người bên trong không nghe thấy, chỉ là anh ta không muốn mời mình vào.
Tầm Phương khẽ thở dài, đúng là ngày tháng sau này của cô sẽ rất khó khăn, chỉ mới ngày đầu thôi Tầm Phương đã muốn bỏ chạy. Cô đánh bạo đẩy cửa tiến vào, trong phòng vẫn tối đen như mực, chỉ có ánh sáng lờ mờ phát ra từ viên đá dạ quang trên kệ là điểm sáng duy nhất, tư bề tĩnh lặng như tờ. Tầm Phương mò tìm công tắt, kéo rèm, mở toang cửa sổ để gió lùa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-bao-mau-cho-chong-tuong-lai/2815820/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.