Dĩ Lâm nằm trên giường lăn qua lộn lại không biết bao nhiêu lần, anh mở to mắt nhìn chằm chằm đồng hồ trên tủ đầu giường thay đổi từng giây từng phút. Tính cho đến nay, anh đã xuất viện được hai tuần, những tưởng chính mình sẽ quay về quỹ đạo vốn cố, nhưng nhịp sống chậm rãi buồn chán vẫn diễn ra trong nhiều ngày. Dù chỉ mới hai tuần, anh lại cảm thấy như trôi qua tận hai thế kỷ, chịu đựng mọi sự giày vò lạ lẫm mang đến.
Hơn mười một giờ đêm, Dĩ Lâm thong dong đi quanh căn nhà, âm thanh dép lê vang lên trong đêm tối thanh vắng càng trở nên rõ ràng. Dù bề ngoài trông anh vô cùng bình tĩnh, nhưng chỉ anh mới biết lòng mình có bao nhiêu sóng gió cuồn cuộn mạnh mẽ đến mức có thể cuốn trôi cả tòa lâu đài tráng lệ. Tim anh đập thình thịch, mồ hôi vã ra như tắm. Phòng bếp rộng rãi được bật đèn sáng trưng, chỉ có âm thanh phát ra từ chiếc máy tính trên bàn ăn đều đều vang lên rất nhỏ. Chưa đầy mười lăm phút sau, trước cửa xuất hiện bóng dáng cô gái trẻ mặc váy ngủ hồng nhạt từ xa tiến tới. Cô ta kéo ghế ngồi đối diện anh, gương mặt tươi cười, nịnh hót.
"Đã khuya lắm rồi, anh nên nghỉ ngơi đi. Đừng xem những thứ vô bổ này, vừa không có ý nghĩa vừa không tốt cho mắt."
Dĩ Lâm len lét nhìn nhân vật hoạt hình đang bất động, tâm trạng biến hóa khôn lường. Không ai biết được, đây là bộ hoạt hình anh xem khi chỉ mới năm tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-bao-mau-cho-chong-tuong-lai/2815744/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.