Tô Du ở bên ngoài gõ cửa: “Bác sĩ Thẩm.”
Tô Tường bên trong phấn khích nói: “Tôi đã trốn xong rồi, anh mau ra mở cửa đi.”
Giữa hai tiếng thúc giục này, Thẩm Đình Châu bất ngờ bình tĩnh lại một cách kỳ lạ, thậm chí còn nảy sinh suy nghĩ: “Chỉ cần mình không thấy xấu hổ, thì chẳng có điều gì có thể làm mình ngại ngùng được.”
Thẩm Đình Châu dùng trạng thái tinh thần tốt nhất đi ra mở cửa phòng.
Tô Du liếc vào trong phòng một cái, vẻ ngoài trông có vẻ ngây thơ nhưng thực chất ẩn chứa ý đồ: “Bác sĩ Thẩm, sao anh mở cửa lâu thế? Tôi đợi anh mãi, bên trong có gì mà tôi không thể thấy à?”
Chưa đợi Thẩm Đình Châu nói gì, Tô Tường đã mở tủ quần áo ra, gấp không chờ được mà tự hiện thân.
Tô Tường ngạo nghễ cười lớn: “Ha ha, không ngờ tới chứ gì, em ở đây này!”
Thẩm Đình Châu:…
Anh không ngờ rằng Tô Tường lại không giữ được bình tĩnh đến thế. Khó trách cậu ta luôn thua kém Tô Du, hoàn toàn thiếu tinh ý và kế hoạch.
Tô Du lùi lại nửa bước, vừa kinh ngạc vừa đau lòng: “Bác sĩ Thẩm, anh, các người…”
“Đúng vậy.” Tô Tường cởi hai cúc áo, bước đến bên cạnh Thẩm Đình Châu: “Em và bác sĩ Thẩm đúng như những gì anh nghĩ!”
Tô Du ôm lấy cái bụng bầu của mình, loạng choạng lảo đảo: “Một người là em trai tôi, một người là… bác sĩ của tôi, sao các người có thể như vậy?”
Tô Tường nở nụ cười độc ác, từng bước tiến lại gần Tô Du: “Xin lỗi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-bac-si-gia-dinh-trong-tieu-thuyet-tong-giam-doc-ba-dao/4655222/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.