Tuy rằng từ lời nói của Chu Tử Tham, Thẩm Đình Châu đoán được rằng vết thương của Ngu Cư Dung không nghiêm trọng lắm, nhưng để cho chắc chắn, anh vẫn gọi điện thoại cho hắn ta.
Tiếng chuông reo ước chừng mười mấy giây, Ngu Cư Dung mới bắt máy.
Thẩm Đình Châu không nói quanh co, trực tiếp hỏi: “Ngài Ngu không sao chứ?”
Ngu Cư Dung cười khẩy một tiếng: “Cậu ấy cũng chỉ biết gọi điện thoại cho anh.”
Thẩm Đình Châu không biết đối phương đang nói móc Chu Tử Tham hay trong lòng còn đang cất giấu những cảm xúc khác, nhưng nghe giọng nói của hắn ta, anh nghĩ có lẽ không có việc gì lớn.
Thẩm Đình Châu ngó lơ câu nói mập mờ của Ngu Cư Dung: “Anh không sao là tốt rồi.”
Ngu Cư Dung thờ ơ đáp: “Quả thực vẫn còn chưa chết.”
Thẩm Đình Châu: …
Nói thật, anh hoàn toàn không cảm thấy thương xót cho Ngu Cư Dung một chút nào, đã biết rõ tính cách của Tiểu Chu mà cứ đi kiếm chuyện với cậu ta, giờ xảy ra chuyện thì trách ai được chứ?
Sau khi tắt máy, Thẩm Đình Châu gọi điện thoại cho Chu Tử Tham, bảo cậu ta trở về ngủ sớm đi, Ngu Cư Dung không sao hết.
Chu Tử Tham ừm một tiếng, rồi ngay lập tức hỏi: “Vậy hắn ta có nói muốn báo cảnh sát không?”
“…” Thẩm Đình Châu day trán: “Nếu cậu sợ bị báo cảnh sát, vậy thì lần sau đừng có đánh vào đầu người ta nữa. Không đúng, tốt nhất là đừng có đánh người ta.”
Chu Tử Tham, người có đầu óc đơn giản, trước giờ chỉ hành động theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-bac-si-gia-dinh-trong-tieu-thuyet-tong-giam-doc-ba-dao/4640588/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.