“Mẹ tôi đã mất từ rất lâu rồi.”
Thẩm Đình Châu đang chuẩn bị rời đi bỗng khựng lại khi nghe câu nói này.
Ông cụ Hạ và Hạ Nhiên Tiệp dường như cũng không ngờ đến, hành lang một lần nữa trở nên im lặng.
Hạ Nhiên Tiệp khẽ nhấp môi, hỏi rất khẽ: “Sao lại như vậy?”
Tạ Ngưng cúi đầu: “Khi làm phóng viên chiến trường ở nước ngoài, mẹ tôi đã chụp lại những bức ảnh của các quan chức chính phủ bí mật gặp gỡ với quân phiến loạn. Cả hai bên đều truy sát mẹ con tôi. Đúng lúc đó… ông ấy đã đến.”
“Ông ấy” mà cô ta nói chính là Hạ Tranh.
Khi đó, Tạ Ngưng đã theo Tạ Y Nùng di chuyển đến nơi an toàn, còn Hạ Tranh không biết nên đã tìm đến địa chỉ cũ và bị lính đánh thuê phục kích, bắn chết vì bị hiểu nhầm là Tạ Y Nùng.
“2 tuần sau mẹ tôi mới biết tin này, bà ngã bệnh và qua đời nửa năm sau đó.”
Tạ Ngưng trốn tại nhà bạn của mẹ mình, người đã cố gắng đưa cô ta về nước. Nhưng khi đó tình hình bên kia quá nguy hiểm, vả lại cô ta còn bị chính phủ và quân phiến loạn đưa vào danh sách đen.
Khi Tạ Ngưng lớn hơn, cô ta không còn ý định quay về, sống ẩn danh ở đó và trở thành một phóng viên giống mẹ. Tuy nhiên, Tạ Ngưng không phải là phóng viên của các tờ báo chính thống mà là người chuyên đăng tải thông tin thật lên mạng.
Nhìn Tạ Ngưng với nét mặt kiên cường và ánh mắt kiên định, Thẩm Đình Châu cảm thấy vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-bac-si-gia-dinh-trong-tieu-thuyet-tong-giam-doc-ba-dao/3894669/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.