Sau khi trút hết bầu tâm sự trong lòng, người phụ nữ hít một hơi thật sâu.
Cô ta nhặt son môi và phấn hộp rơi từ trong túi lên, nhìn vào gương trang điểm lại, sau đó cười nói với Hứa Chí Minh.
“Đừng có để cho tôi gặp lại ông, nếu không tôi sẽ chặt c* của ông.”
Mí mắt Hứa Chí Minh giật giật.
Người phụ nữ không nhìn ông ta nữa, để lại một đống lộn xộn rồi ưu nhã rời đi.
Bởi vì “sự cố” này đột nhiên xuất hiện, bữa tiệc nhanh chóng kết thúc.
Trên xe trở về, Thẩm Đình Châu vẫn đang suy nghĩ về người phụ nữ hiếm thấy kia, không biết Hứa Chí Minh có tìm đến gây rắc rối cho cô ta hay không.
Có lẽ là không, dù sao ông ta cũng sợ chết.
Hứa Tuẫn đột nhiên phát ra một âm thanh như thở dài, Thẩm Đình Châu nhìn sang: “Không thoải mái sao.”
Hứa Tuẫn nhìn về phía Thẩm Đình Châu, nhỏ giọng nói: “Tôi hơi mệt.”
Thẩm Đình Châu lo lắng: “Nhưng mà… không phải cậu ngồi cả buổi à?”
Hứa Tuẫn hơi rũ mắt xuống: “Ngồi hơi mệt.”
… Được rồi.
Thẩm Đình Châu thò tay xuống mát xa eo cho Hứa Tuẫn, tuổi còn trẻ nhưng eo đã không ổn rồi, sau này phải làm sao bây giờ?
Đang suy nghĩ, Tiểu Hứa có vòng eo yếu ớt sáp lại gần, chỉ vào chân mày của Thẩm Đình Châu: “Chỗ này có nốt ruồi.”
Thẩm Đình Châu vô thức chạm vào.
“Không phải, là chỗ này.” Hứa Tuẫn nắm lấy mu bàn tay của Thẩm Đình Châu, cầm lấy ngón tay anh chỉ vào một chỗ.
Đối mặt với đôi mắt đen sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-bac-si-gia-dinh-trong-tieu-thuyet-tong-giam-doc-ba-dao/3894659/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.