Sự thật chứng minh, Tiểu Hứa càng đáng yêu, Thẩm Đình Châu càng khổ.
Ngày hôm sau, Thẩm Đình Châu ngủ đến tận 9 rưỡi mới dậy. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, anh cảm thấy hơi tội lỗi khi bước xuống tầng. Quản gia không nói gì, chỉ tiếp tục chăm sóc mấy chậu cây của mình.
Đợi đến khi quản gia rời khỏi phòng khách và đi ra ngoài sân, Thẩm Đình Châu mới thở phào nhẹ nhõm.
Hứa Tuẫn mang cơm đã hâm nóng từ bếp ra, gọi Thẩm Đình Châu đến ăn. Nhìn vẻ mặt thản nhiên của hắn, anh không khỏi thán phục. Đúng là đã quen với những “bài giảng” của quản gia, khả năng chịu áp lực thật tốt.
Sau khi ăn no, Hứa Tuẫn muốn đưa anh ra ngoài dạo chơi.
“Đi đâu?” Thẩm Đình Châu ngạc nhiên, Tiểu Hứa – người luôn ru rú ở nhà – lại muốn ra ngoài.
Hứa Tuẫn quàng khăn len lên cổ anh: “Đi một chỗ…”
Chưa kịp nói hết câu, một chiếc xe đã lái vào sân, Thẩm Đình Châu ngẩng đầu nhìn. Cửa xe mở ra, quản gia Tiểu Tang và Phó Hoài Phỉ lần lượt bước xuống. Hứa Tuẫn bèn nhíu mày.
Vì chuyến đến thăm bất ngờ này của bọn họ, kế hoạch đi chơi của cả 2 đành phải tạm gác lại.
–
Trà của Phó Hoài Phỉ thường do Tang Nham tự tay pha ,và thường thì cậu ta sẽ tự mang đến cho Phó Hoài Phỉ. Nhưng hôm nay, bầu không khí giữa hai người bọn họ có vẻ rất kỳ lạ. Tang Nham bưng trà đến, đặt cốc trà lên bàn nhỏ.
Khi cậu ta rút tay lại và đứng thẳng lên, Phó Hoài Phỉ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-bac-si-gia-dinh-trong-tieu-thuyet-tong-giam-doc-ba-dao/3894636/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.