Nghe quản lý nói vậy, hai má Kỷ Nghiễn căng chặt, mở miệng hỏi: “Là ai bảo anh đuổi tôi đi đấy?”
Quản lý không kiên nhẫn phất tay: “Đừng gây phiền toái cho chúng tôi, mau chóng rời đi đi.”
Kỷ Nghiễn kéo cà vạt xuống, lạnh lùng nhìn quản lý: “Người đó họ Hứa hay là họ Hàn?”
Quản lý mắng một câu th* t*c: “Cậu nghe không hiểu tiếng người phải không?”
Nghe được tiếng quản lý tức giận mắng, mấy người đàn ông mặc đồ đen, cánh tay xăm hình nhìn qua.
Thấy hai người sắp đánh nhau, Thẩm Đình Châu gọi Kỷ Nghiễn một tiếng: “Cậu Kỷ.”
Kỷ Nghiễn và quản lý cùng nhau nhìn qua.
Thẩm Đình Châu nói với Kỷ Nghiễn: “Có thể làm phiền cậu giúp tôi đưa người lên xe không?”
Kỷ Nghiễn mím môi, cuối cùng vẫn từ bỏ truy hỏi người đó là ai, đi về phía Thẩm Đình Châu.
Anh nói khách sáo: “Làm phiền cậu rồi.”
Biết Thẩm Đình Châu đang giúp mình, Kỷ Nghiễn cúi xuống, khẽ lắc đầu: “Không có gì.”
Thẩm Đình Châu và Kỷ Nghiễn mỗi người đỡ một cánh tay Chu Tử Tham, dìu người từ trên sô pha dậy.
“Ưm.” Chu Tử Tham không thoải mái, hơi nhíu mày.
Quản lý thấy thế bèn đi tới hỏi: “Cần hỗ trợ không?”
Thẩm Đình Châu nghiêng đầu hỏi quản lý: “Đuổi việc có còn trả lương không?”
Quản lý sửng sốt, mặc dù hắn ta không biết Thẩm Đình Châu, nhưng không tiện đắc tội với Chu Tử Tham nên lập tức cười nói: “Trả.”
Kỷ Nghiễn đi làm ngày đầu tiên, mới được gần nửa ngày nên quản lý trả cho cậu ta 100 tệ.
Xe Thẩm Đình Châu dừng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lam-bac-si-gia-dinh-trong-tieu-thuyet-tong-giam-doc-ba-dao/3894551/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.