" uống thuốc rồi ngủ nha " tôi xè tay có mấy viên thuốc ở lòng bàn tay ra
" vâng... " cô ấy thật nghe lời, những lúc như vậy thật đáng yêu làm sao
Dọn dẹp xong xuôi tôi nằm lên giường né người một bên nhìn cô ấy đang chợp mắt rất ngon, đầu nghĩ về chuyện đó, tôi cảm nhận được da mặt tôi nóng cùng chiếc mũi khó thở và đôi mắt ướt mi.
Trong thâm tâm thả ra ngàn vạn lần xin lỗi khi không biết đến chuyện đó, mà nghĩ lại ở với nhau mấy tháng tôi đâu có thấy cô An khóc gì đâu nhỉ?, hay là lúc chưa làm người yêu tôi?.
Haiz nhưng mà vẫn tội bé An của tôi, mấy người đó thật ác độc, tới người cô ruột mà còn làm vậy nữa haiz, cuộc đời sóng gió quá, tôi nghĩ tôi cần phải bảo vệ cô ấy nhiều hơn và nuông chiều cô ấy hết sức có thể.
Vào sáng hôm sau, cô ấy đã hết sốt nhưng sức vẫn còn yếu, tôi khuyên cô ấy ở nhà nhưng cô ấy không chịu, tôi đành chở cô ấy lại nơi học chính trị cách nhà 7 cây số, chạy xe riết ngán, tôi cũng sẵn kiếm quán cafe nào đó vào ngồi bấm điện thoại hoặc đọc sách mang theo, nhưng không đời nào tôi yên tâm được, vì người yêu tôi vừa hết bệnh lại làm việc quá sức nữa rồi.
Đứng đội nắng đón cô ấy, nhìn các cô các chị bước ra từng người, rồi tôi thấy cô ấy tôi hớn hở cầm nón chạy lại cô ấy.
" học có mệt không á " tôi dành đeo cặp của cô ấy
" mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-say-dam-co-giao-cap-2-cua-toi-roi/464923/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.