Thời gian cũng trôi qua nhanh, đã 21h tôi thấy cô An tự lội bộ về mặt có vẻ buồn buồn, tôi chạy lại đi về cùng cô, cả hai lội bộ trên đường không ai nói chuyện với ai.
" cô ơi, bánh kem có ngon không ạ? " tôi kiếm chuyện để bắt chứ như vậy vài sợ cô ghét tôi quá
- --
Au: ghét rồi còn đâuƪ(˘⌣˘)ʃ
Thị Anh: hảaaaΣ(-᷅_-᷄๑)
Cô An:(¬_¬)
Thị Anh: huhu cô ơiiii (';Д;')
Cô An: tui không quen biết mấy người (¬_¬)
Thị Anh: huhuuuu 。゚(゚'Д`゚)゚。
- --
Hình như tôi nói nhỏ quá hay là cùng lúc xe máy chạy ngang nên ồn quá mà không thấy cô trả lời nhỉ, bước đi cùng nhau tới trước hẻm nhỏ, tôi chào cô rồi về, bỗng tôi bị nắm bàn tay kéo nhẹ lại.
" có gì không cô? " tôi nhìn cô ấy gục mặt xuống mà không nói gì
"... " tay cô ấy nắm chặt tay tôi hơn xíu
Nước mắt cô lăn tròng, từ từ nhiễu xuống, tôi hoảng nâng mặt cô lên lau nhẹ.
" a a ơ cô sao cô lại khóc vậy!? "
" *hic*... " cô ấy kéo tôi lại mặt úp vào ngực tôi mà khóc bù loa bù lê
" a cô, cô sợ gì hả? Con đưa cô tới cửa nhà nha "
Cô ấy gật đầu, tôi nâng mặt cô lên lấy áo tôi lau nhẹ má cô rồi nắm cổ tay cô dắt đi, thật sự thì tôi không dám nắm bàn tay cô, tôi sợ cô không thích.
Đi vào hẻm một chút tay cô ấy vùng vẫy nhẹ rồi trượt vào lòng bàn tay rồi nắm lại.
Trong tâm tôi như gào thét, không lẽ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-say-dam-co-giao-cap-2-cua-toi-roi/464909/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.