Mẹ tôi nhìn qua rồi cười tươi. 
" con tới trễ quá đấy " 
" Anh lại rồi hả, sao Anh thở dốc dữ vậy " cô An nắm tay tôi kéo đi lại bên giường 
" mẹ nghe mọi người nói rồi, con đã vất vả rồi nhỉ, nào lại đây mẹ ôm cái nhé? " mẹ tôi dang tay ra 
Tôi nghiến răng lại không muốn khóc, nhưng càng nghiến lại càng muốn khóc thêm, tôi nhào tới trong lòng mẹ mà khóc nức nở, khóc vì mẹ đã thực hiện lời hứa sẽ không rời bỏ tôi. 
" ngoan nào, mẹ xin lỗi đã để con mệt mỏi nhé " mẹ tôi vuốt lưng tôi thật nhẹ nhàng 
" *hic* con..con cứ tưởng mẹ sẽ mẹ sẽ... *hic* " 
" đứa nhóc này không phải mẹ đang ngồi ở đây sao " 
" con xin lỗi *hic* con thật vô dụng, con xin lỗi... " 
" không..không phải lỗi của con, con không có vô dụng đâu con làm rất tốt... " 
Từ lúc mẹ tôi tỉnh dậy thì có nhiều phóng viên và cảnh sát lại thăm và hỏi cho rõ sự việc, tôi thấy đám phóng viên này thật sự phiền phức, trên đời có rất nhiều người bị tai nạn sao không lại hỏi mà hỏi có mình mẹ tôi vậy? Là vì địa vị của mẹ cao?, đúng rồi bọn họ chỉ muốn tiền mà thôi. 
Sau 3 ngày công việc được quyết định ổn thoả, ba tôi và bà ghệ nhí sẽ bị giam tù trong 1-2 năm, mẹ tôi cũng đã xoá bỏ cái mác vợ phản bội chồng. 
Bỗng em gái tôi gọi điện cho mẹ tôi xin 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-say-dam-co-giao-cap-2-cua-toi-roi/2201379/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.