9h10 
" ưmmmm " tôi ưỡn người vơ tay vơ chân lung tung 
" ưm... " mẹ tôi bị đụng trúng khó chịu lăn người 
Tôi mơ mơ màng màng lăn qua, cảm giác được một lực nào đó kéo lại, lực kéo dừng lại tôi cảm nhận hơi ấm được truyền vào người rồi chìm vào giấc ngủ. 
" mẹ sẽ ổn thôi, con bên đây với cô hạnh phúc nhé " 
" không..không con muốn mẹ ở bên, con không muốn mẹ sống một mình đâu...*hic* " 
" mẹ xin lỗi, nhưng con phải sống thật tốt đấy nhé, mẹ xin lỗi con... " 
Mẹ tôi biến mất sau cái khói đen mù mịt, tôi gục ngã giơ tay muốn nắm kéo mẹ lại nhưng mà lại không đành, tôi chợt mình tỉnh dậy có chút cử động, mở mắt ra tôi thấy tôi nằm trên vòng tay mẹ và được bao chùm lại bởi thân hình của mẹ cộng thêm chiếc mền dày dặn. 
" con thức rồi hả, mẹ xem điện thoại lớn quá à " mẹ tôi vừa lướt điện thoại vừa nói 
" dạ không, con bị ác mộng thôi " đầu tôi dụi vào lòng mẹ vài cái 
" kể cho mẹ nghe đi, mẹ giúp được gì cho con rồi sao " 
" dạ là..... " tôi kể hết cho mẹ nghe, mẹ nghe mà không nói gì, mẹ luồng tay xuống lưng tôi, đè vào rồi xoa xoa tấm lưng run rẩy của tôi, tôi trong lòng mẹ không kiềm được mà yếu đuối quá nên đã lỡ khóc rồi 
" mới sáng sớm lại khóc rồi, không biết mười mấy năm qua con có nhõng nhẽo như vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-say-dam-co-giao-cap-2-cua-toi-roi/2201367/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.