Vẻ mặt Lâm Dị trông còn nghiêm trọng hơn cả việc cậu nhìn thấy quỷ.
Loại tình huống này, đổi lại là người khác cũng khó có thể duy trì được thần sắc trên gương mặt.
Có điều Lâm Dị không hét lên. Tuy rất sốc trước phát hiện muộn màng này nhưng cậu cũng không quá hoảng loạn.
Cậu còn có thể chủ động không nhìn nữ giáo giáo này nữa, à không, cô bạn học này.
Lâm Dị nghiêng đầu nhìn về phía cửa sổ, bầu trời bên ngoài đang ảm đạm dần, nhuốm màu chạng vạng.
Trời vẫn chưa tối nên Lâm Dị cũng không hề hoảng hốt hay sợ hãi gì cả.
Cậu cầm lấy cuốn sổ, lập tức đi ra khỏi phòng học.
Quay lưng về phía cô bạn kia, Lâm Dị vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt thâm trầm của cô. Khi bước ra khỏi lớp, cậu quay người lại, lơ ánh mắt đó đi rồi bỏ chạy.
Lâm Dị không có thời gian để tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Việc cậu cần làm là quay về phòng ngủ trước, tránh xa nơi này một chút.
Con đường nối khu dạy học và ký túc xá có thể đi bộ tầm bốn năm phút, Lâm Dị càng chạy càng nhanh, cậu nhanh như chớp lao vào tòa ký túc xá, nơi Trình Dương vẫn đang đứng giằng co với người tham gia.
Người nhận được gói hàng hôm nay là một nam sinh, sinh viên năm hai, tên Trần Tử Tấn.
Kỳ thật chẳng cần Nhậm Lê phải nhắc nhở bọn họ, gói hàng trong thế giới Quy Tắc 8-4 có ý nghĩa gì, mỗi người tham gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601661/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.