Hai người trở về ký túc xá, dì ở phòng bưu điện nhìn thấy bọn họ ở cửa ra vào, liền nhoài người ra khỏi cửa phòng, hỏi: "Sao lại quay về rồi?"
Nhìn dáng vẻ thì chắc là dì ở phòng bưu điện cũng đảm đương việc quản lý ký túc xá luôn.
Lâm Dị thản nhiên nói: "Có đồ quên mang theo ạ."
Dì ở phòng bưu điện 'ừ' một tiếng rồi rụt đầu vào trong phòng.
Lâm Dị đứng bên ngoài nhìn vào trong, sau đó đi đến tầng hai của ký túc xá, lúc đi ngang qua quầy tủ chuyển phát nhanh, cậu cũng liếc qua nhìn mấy lần.
Trở lại phòng 202, Trình Dương đi theo cậu: "Anh Lâm Dị, không phải mình đi nẫng tay trên của người khác hả?"
Lâm Dị đáp: "Vẫn chưa đến lúc."
Nói chung là hàng chuyển phát nhanh cũng có thời gian giao hàng cố định. Cậu nhìn thấy bộ dạng dì trong phòng bưu điện tỏ vẻ lười biếng, phỏng chừng thời gian giao hàng hôm nay sẽ bị hoãn lại, nếu không dì trong phòng bưu điện đã phải có chuẩn bị rồi.
Trình Dương vừa nghe được câu 'chưa đến lúc', sự căng thẳng trong lòng tiêu tan dần.
"Vậy giờ chúng ta làm gì?" Trình Dương hỏi Lâm Dị: "Lẻn ra khỏi lớp lâu như thế, có sợ bà giáo viên kia phát hiện không?"
"Chắc là không đâu." Lâm Dị nói.
Trước giờ học hôm nay, Lâm Dị vốn cho rằng nữ giáo viên là nhân vật chính trong Thế giới Quy tắc 8-4, sau giờ học Lâm Dị không còn nghĩ như vậy nữa, nguyên nhân chủ yếu là bởi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601654/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.