Rạng sáng, hai người bước ra khỏi nhà vệ sinh công cộng, đi thẳng đến tủ chuyển phát nhanh.
Lâm Dị liếc nhìn phòng bưu điện, bọn họ đến rất sớm, cửa phòng bưu điện vẫn đóng chặt, xem ra bác gái trong phòng vẫn chưa dậy.
"Nhanh."
Lâm Dị nói.
Trình Dương trở nên căng thẳng: "Được... được."
Bọn họ kiểm tra những tủ mà tối qua vẫn chưa kiểm tra, nhưng sau khi tìm kiếm một lúc, vẫn không thấy gói hàng nào cả.
Trình Dương sắc mặt đột nhiên tái nhợt: "Lẽ nào... lẽ nào..."
Lâm Dị trầm mặc một lát, nói: "Chắc là không đâu."
Ngay khi bầu trời ló ra tia sáng đầu tiên, bọn họ đã phóng từ nhà vệ sinh công cộng đến thẳng đây, những người khác không thể nào có đủ thời gian lấy gói hàng đi được
Gói hàng biến mất, trừ khi đêm qua đã bị động vào.
Nếu vậy thì có hai khả năng.
Hoặc là Hạ Huy đã cất gói hàng ở một tủ chuyển phát nhanh của nơi khác vào tối qua, hoặc là thứ tối qua đuổi theo hai người đã chuyển gói hàng đi mất.
Lâm Dị nhanh chóng bác bỏ khả năng thứ nhất, trường trung học Báo Hương chỉ có một tòa dạy học, một con đường và một ký túc xá, Hạ Huy muốn chuyển gói hàng đi nơi khác thì không thể tìm được nơi nào phù hợp, chỉ có quầy chuyển phát nhanh mới có thể cung cấp hỗ trợ chuyển gói hàng đi nơi khác.
Vậy nên đáp án đã rõ ràng, là mấy thứ đó đã chuyển gói hàng đi mất.
Lâm Dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601652/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.