Viên Viện đến gần là có mục đích.
Đường đi trong con hẻm rất phức tạp, mỗi lần Chu Kỳ gặp một ngã rẽ, Viên Viên sẽ cố tình tạo tiếng bước chân, để Chu Kỳ hoảng sợ lựa chọn ngã rẽ bên phải, khi đối mặt với nguy hiểm, con người khó có thể suy nghĩ sáng suốt, bởi vì thường sử dụng tay phải, cho nên theo thói quen của cơ thể, Chu Kỳ sẽ vô thức lựa chọn bên phải.
Vẻ mặt Tần Châu bình tĩnh nhìn về phía trước, với mỗi lần rẽ phải, Chu Kỳ sẽ gặp Sầm Tiềm ở ngã rẽ tiếp theo.
Và khi Chu Kỳ lựa chọn ngã rẽ cuối cùng, Viên Viện cũng sẽ dừng lại.
Cô ngẩng đầu lên, chiếc mũ trùm cũng nghiêng theo đó.
Sau đó Chu Kỳ hét lên một tiếng, rất ngắn nhưng không kém phần thê lương.
Chu Kỳ gặp phải Sầm Tiềm đang hành hạ mèo, tiếng kêu thảm thiết ấy cũng là do bị doạ tạo nên, cậu ta cho rằng, cậu ta có thể thoát khỏi tên sát nhân đang theo sau mình, nhưng chưa từng nghĩ rằng con đường mình chạy thoát phía trước lại có một cảnh tượng như này đang chờ đợi.
Chu Kỳ bị giết, tờ thông cáo trong tay rơi xuống chân Sầm Tiềm, Sầm Tiềm cúi người nhặt nó lên.
Cùng lúc đó, Viên Viện điều chỉnh lại mũ trùm đầu, giấu mặt sâu hơn một chút rồi quay người rời khỏi con hẻm.
Tần Châu dựa người vào tường, ánh mắt dõi theo Viên Viện đang chạy về phía xa
Lâm Dị vẫn chưa xuất hiện, nhưng ngược lại hắn lại cảm thấy yên tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601639/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.