Nhậm Lê cầm hộp diêm trả lại cho Tần Châu.
Tần Châu nhận lấy. Bốn góc của hộp diêm đã không còn nhọn nữa, dù sao thì cũng để từ bốn năm trước, hộp diêm thấm ướt, bốn góc hộp sớm đã mềm nhũn cả rồi.
Nhậm Lê cho rằng đoạn thời gian hồi tưởng này có điểm đáng ngờ, nhưng ba người tạm thời chưa nhắc tới vội, tiếp theo là đến phiên Lâm Dị.
Vài lần tiến vào Thế giới Quy tắc đã rèn giũa Lâm Dị, Tần Châu và Nhậm Lê chăm chú nhìn cậu, chờ cậu lên tiếng nhưng trong lòng Lâm Dị lại chẳng hề căng thẳng, mở lời nói một cách mượt mà: "Đoạn thời gian hồi tưởng tối qua của em sớm hơn anh Nhậm Lê một xíu..."
Lâm Dị ôm tấm ảnh chụp nằm trên giường ép bản thân chìm vào giấc ngủ, nhưng điều này chẳng hề dễ dàng như lúc có MP4 ở hiện thực, đặc biệt là khi Lâm Dị biết rõ thứ chờ đợi cậu sau khi ngủ thiếp đi là nhiệm vụ, điều này làm cho giấc ngủ của cậu mang tính chất có mục đích, càng khiến Lâm Dị khó ngủ hơn.
Không biết qua bao lâu, bao nhiêu lần nhớ lại âm thanh MP4 trong đầu mới có thể khiến cậu cảm thấy buồn ngủ một chút.
Chờ tới khi cơn buồn ngủ này được ấp ủ và lên men, chẳng biết phải mất thêm bao nhiêu thời gian nữa.
Sau khi ngủ thiếp đi, thứ ánh sáng trắng lại một lần nữa xuất hiện dưới khe cửa. Lâm Dị xoay người bước xuống giường một cách quen thuộc, tiến tới mở cửa.
Sau khi cánh cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601620/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.