Trước mắt thì cơ chế kích hoạt không nhiều lắm, nếu tối nay bọn họ muốn tiến vào thời gian hồi tưởng, cũng chẳng phải nói tìm là có thể tìm được ngay.
Chìa khóa mấu chốt là Sầm Tiềm.
Đó là lý do vì sao Tần Châu yêu cầu những người khác ở lại toà soạn báo.
Ba người đi đến nhà Sầm Tiềm, theo lý mà nói, nếu thường xuyên đến nhà người khác như vậy thì nên mang theo gì đó mới đúng, cơ mà bọn họ lại không có tiền.
Thử thì cũng đã thử rồi, nhưng những giao dịch thông thường ở Thế giới Quy tắc 4-4 sẽ chẳng vì họ mà phải miễn phí.
Cho nên.
Lâm Dị ngượng ngùng nói với Sầm Tiềm: "Bọn tôi mang theo tấm lòng này đến gặp anh nè."
Sầm Tiềm: "..."
Lúc bọn họ đến là vào tầm giữa trưa, Sầm Tiềm hỏi: "Đã ăn gì chưa?"
Đây đã là ngày thứ ba, tuy bọn họ chưa ăn gì hết nhưng cũng không cảm thấy đói bụng, có thể thấy thời gian trong Thế giới Quy tắc 4-4 trôi nhanh hơn thời gian ở hiện thực rất nhiều.
Đã đến tay không, lại còn muốn ăn cơm nữa, Lâm Dị ngượng càng thêm ngượng, nhưng Sầm Tiềm lại không cho cậu cơ hội cự tuyệt, trực tiếp đưa ra quyết định: "Vừa hay tôi gọi đồ ăn trưa hơi nhiều."
Lâm Dị: "À, vâng."
Bàn ăn là thời cơ thích hợp để nói chuyện nhất, lúc bọn họ cùng nhau dùng bữa, Nhậm Lê nói: "Anh ở một mình à."
Bởi vì ngữ điệu lạnh như băng, cho nên lời nói của Nhậm Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601618/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.