Lâm Dị nhìn chằm chằm vào cửa, im lặng.
Mãi một lúc lâu sau, cậu mới 'ồ' một tiếng, rồi nói: "Anh 203, cái gì cũng được. Tôi không kén chọn đâu."
Dừng một chút, Lâm Dị nói: "Cơ mà nếu có trứng luộc nước trà thì tốt quá."
Ngoài cửa, bệnh nhân 203 không ngờ rằng Lâm Dị lại bình tĩnh như vậy, thấy Lâm Dị nghiêm túc trả lời hắn, ngược lại còn khiến hắn thêm kinh ngạc.
Sau khi bệnh nhân 203 rời đi, Lâm Dị chậm rãi đi tới cửa sổ, quan sát bệnh nhân 203 tiến về phía phòng ăn.
Biểu cảm của cậu có chút vi diệu.
Thậm chí Lâm Dị còn nghĩ tới một bài thơ: "Trùng điệp núi sông ngờ hết lối/Liễu xanh hoa thắm lại một thôn." (*)
(*): Ông trời không triệt đường sống của ai
Cậu định lúc Tần Châu mở miệng muốn thu hút quái vật 16-8, cậu sẽ hét lên một câu, bởi thực ra không còn cách nào khác nữa rồi.
Nhưng Lâm Dị không ngờ bệnh nhân 203 lại trực tiếp nhốt cậu trong phòng bệnh.
Nếu Tần Châu không thấy cậu đi cùng bệnh nhân 203, nhất định hắn sẽ nghi ngờ, kế hoạch dùng quy tắc tử vong dụ dỗ quái vật 16-8 lộ diện cũng sẽ bị hoãn lại.
"Hầy, cái này..."
Lâm Dị gãi đầu, không biết bệnh nhân 203 là địch hay là bạn.
Nghĩ tới việc bản thân cũng không muốn rời khỏi bệnh nhân 203, Lâm Dị chẳng tính tới việc nhảy khỏi cửa sổ chạy trốn, ờm, có người dâng bữa sáng đến tận nơi cũng tốt mà.
Lâm Dị dứt khoát trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-lai-danh-sap-cau-chuyen-kinh-di-trong-truong-roi/3601596/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.